Toàn bộ không gian Quang Huy tông như nứt ra từng mảnh, những tảng đá bị lực lượng vô hình bốc lên khỏi đất, một luồng khí tức cổ xưa quỷ dị làm không gian xoay chuyển liên hồi, tạo thành những cơn sóng...
Không trung gào thét, cỏ xanh ảm đạm, đất bằng rạn nứt...
Cả năm Vương lẫn Lang Hoàng, những cường giả đỉnh phong của thế tục, đều cảm nhận được áp lực nặng nề, linh hồn dâng lên sự kiên dè chưa từng có trước bóng đen đang thành hình kia.
Pháp tướng Hắc Long ngự trị trên cao, y bước đi với tâm thế vô địch, mỗi một cái nhấc chân khiến đất bằng dậy sóng, mỗi phần không gian y lướt qua rung chuyển, sinh mệnh trong mắt y như cỏ rác. Mặt đất dưới chân hóa thành một vực đen không đáy.
Y là kẻ đứng trên đỉnh, đã từng nhìn cả thế gian này bằng nửa ánh mắt, y đã từng phong quang vô hạn, đã từng vinh hiển một đời. Cũng là kẻ chứng kiến thời đại bản thân lụi tàn, bị giam cầm dưới hố sâu tuyệt vọng qua vô số kỷ nguyên.
Nay y trở về, trở về để lấy lại tất cả.
Vô thượng Nhân Hoàng!
Thương Vương Thụ!
Trụ Vương!
Một lão nhân cao gần một trượng lộ ra khỏi bóng đen. Ánh mắt bén như diều hâu, khuôn mặt đầy vẻ hung tợn và nguy hiểm, tóc trắng búi lên đầu... Trước ngực ông ta là ấn ký Hắc Long, bộ kim y chói mắt khoác trên mình, khí thế vương giả, bễ nghễ chúng sinh.
Chỉ một ánh nhìn lướt qua thôi mà đã mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/3383307/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.