Toàn bộ khu vực chục dặm xung quanh thành Thăng Long chìm trong tử khí vô tận, những tảng đá to nhỏ trôi nổi trên không, những màn sương trắng nhàn nhạt lượn lờ trên đất, đậu lên trước mũi tam trưởng lão Ngục Môn Cơ Trí Hồng.
Lão sực tỉnh giấc, lập tức ngồi bật dậy. Vừa rồi may mắn kịp thời thi triển Ngục Môn tâm pháp, tâm thức không hoàn toàn bị linh áp của Hoàng nghiền nát, dù vậy đại não tổn thương không nhỏ, ánh mắt nhìn xung quanh có phần mơ màng.
Lão nhìn thấy xung quanh mình là những bia mộ, cùng màn sương lượn lờ...
“Ta đã chết sao. Không phải...”
Lão nhân Cơ Trí Hồng định thần lại, lão nhìn thấy các Tướng lĩnh khác đang ngất đi trên đất, đây không phải thế giới bên kia, vẫn là đất Thăng Long, có điều những bia mộ kia xuất hiện chỗ này là ý gì?
“Chuyện gì đang xảy ra?” Một giọng nói khác vang bên tai lão, là Dạ Viêm tông chủ Viêm Oa, ông ta nhìn xung quanh với ánh mắt đê mê không khác gì lão vừa rồi.
Viêm Oa đỡ trán, vừa rồi ông ta cảm giác như cả một bầu trời đè nát thần trí của bản thân, đến giờ tay chân vẫn còn run rẩy kịch liệt.
Ông ta đã từng gặp Chiến Vương Mộc Trung Nhân vài lần khi hành tẩu giang hồ, linh áp của quân Vương xuất ra nếu không có thuật pháp ngăn linh áp đặc thù, cả Tướng lĩnh cũng bị nghiền nát ý thức.
Vì thế nên Viêm Oa đã dành hơn chục năm lăn lộn giang hồ, sáng tạo nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/3377877/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.