Cơ thể khổng lồ cao chục trượng, trải dài cả dãi núi, từng long vảy sắc nhọn chi chít khắp người. Kết hợp với màn sương đen càng làm nó trở nên mờ ảo, tưởng như to lớn đến chung cực.
Thanh Liên đối diện với những yêu thú to lớn đã quen, thân thể kỳ vĩ này có thể làm kinh sợ người khác còn nàng thì không, đối mặt với cặp mắt đỏ tươi của Lệ Kình, nàng cũng chẳng sợ.
Lệ Kình phát ra uy áp của quân Vương nhằm nghiền nát Thanh Liên, nàng lập tức mở trận pháp miễn nhiễm uy áp lên.
Thanh Liên có thể cảm nhận có những sợi xích vô hình đang giam cầm Lệ Kình, đây chính là phong ấn sư phụ nàng dựng nên để giam cầm nó.
Ngoài phát ra uy áp, nó chẳng thể làm gì nàng.
Gào... Tiếng long tru vọng khắp mộ địa, khiến những kiến trúc xưa cũ lung lay, đá rơi lộp bộp. Yêu đao lơ lửng giữa không trung, phát ra huyết quang, trên thân có hàng đống sợi xích trói buộc.
“Thật không ngờ nó lại ở đây.” Thanh Liên lẩm bẩm rồi bước nhanh đi. Nàng lờ đi Lệ Kình, dù sao nó cũng không thể làm gì nàng, nàng cũng chẳng thể làm gì nó.
Nhìn khắp xung quanh, ngoài những ngôi mộ của các tiền bối trong tông môn ra thì chỉ còn căn nhà không cửa trước mắt.
Thanh Liên chầm chậm bước vào, ánh không tự chủ nhìn về cái tên 'Thanh Liên' của mình giữa rừng tên. Tay sờ vào cái tên, nhớ lại ngày hôm đó đến đây, cũng là lần đầu tiên có thêm một người biết về cái tên này.
Thanh Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336390/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.