Thanh Liên vo gạo, sau đó cho vào vung, ở bên dưới vung có một hỏa phù để đun cơm. Trong lúc đun cơm nàng đem rau đi rửa, vừa suy nghĩ về điểm công huân.
Hệ thống này thực chất đã tồn tại từ lâu, nó xuất hiện dưới hình dạng phần thưởng của các nhiệm vụ ủy thác từ các tông môn,
Rột roạt!
Điểm công huân này, người ở huyện Một đóng góp chiến tích, giành được công huân cũng chỉ có thể sử dụng nó ở huyện Một, không thể qua huyện Hai sử dụng được và ngược lại. Đây chính là hạn chế lớn nhất của loại tiền tệ này.
Dù một người sống ở huyện Một trăm năm, có số công huân tích lũy hơn mấy vạn thì qua huyện Hai cũng chỉ là con số không, công sức tích góp trăm năm đổ bể.
Đột phá được hạn chế này thì nó mới trở thành loại tiền tệ mới được.
“Không thể phát hành công huân ra giấy, bởi có thể bị làm giả...” Thanh Liên tay sắc tỏi, đầu không ngừng nghĩ về nó.
Xèo! Xèo! Thanh Liên bỏ rau lên xào, tay kia điều khiển hỏa phù tránh cho cơm cháy.
Xong xuôi tất cả, nàng bày bữa ra bàn. Như mọi ngày, bữa cơm chỉ có cơm trắng rau xanh, Thanh Liên đã ăn như thế năm năm nay rồi.
“Cửa ải trước mắt là phải để người dân chấp nhận đã, những hạn chế này có lẽ sẽ có cách khắc phục.” Thanh Liên gắp một đũa cơm, đưa lên miệng nhai.
Các ngón tay không ngừng chuyển động tạo ra trận pháp nhỏ trên mặt bàn, đây là trận pháp linh hồn mà lão tiền bối Phạm Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336389/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.