Tinh thần lực quét qua, Thanh Liên đã nhìn thấy tu vi của bọn họ giảm sút, đã trở thành linh Sĩ thất tinh, bằng với bản thân. Chẳng lẽ đây là cái giá cho việc hồi sinh sao?
“Tiểu nha đầu, không ngờ ngươi lại là luyện trận sư, chẳng trách dám ngang nhiên đối chiến với cả ba linh Sĩ chúng ta.” Khuôn mặt Minh Phong trầm xuống, hắn không biết được Thanh Liên có bao nhiêu bản sự trên con đường luyện trận, chỉ biết rằng linh Sĩ thất tinh cùng khả năng luyện trận, chiến lực chân thực không hề thấp hơn cửu tinh.
“Bên cạnh đó, đao pháp của nàng ta mạnh hơn quyền pháp của ta một bậc.” Minh Phong suy nghĩ. Vậy ra cảm giác của hắn đã đúng, thiếu nữ trước mắt này vô cùng quỷ dị, cảm giác bí ẩn tràn ngập khắp người.
Thanh Liên nhìn hai người trước mắt, ánh mắt ẩn hiện suy tư, nói: “Quả thật các ngươi không phải là đối thủ của ta.”
“Như vậy đi, trong hai mươi chiêu thức, nếu ta không giết được các ngươi, xem như ta thua, cho phép các ngươi sử dụng truyền tống trận.” Giọng nói nhẹ nhàng, không nhanh không chậm lại ẩn chứa sự tự tin cực độ.
“Tiểu nha đầu, khẩu khí không nhỏ.” Minh Phong trầm giọng nói. Nếu là linh Sĩ thất tinh bình thường, hắn sẽ cho rằng kẻ đó cuồng vọng, nhưng đây là luyện trận sư, hoàn toàn có đủ tư cách nói câu này.
“Hai mươi chiêu thức giết chúng ta sao, ngươi đúng là si tâm vọng tưởng.” Hi Lệ nghiến răng nói. Vừa rồi là Thanh Liên đã ra tay quá nhanh khiến nàng ta không kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336383/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.