Ầm!
Lôi chưởng của Chí Nam bị thủy lưu chặn lại, vị đệ tử kia nhíu mi: “Vị sư đệ này, tại sao lại vô cớ tấn công chúng ta?”
“Tránh ra, ta phải giết ả.” Nhìn thấy kẻ giết mẫu thân mình ngay trước mắt, hai mắt Chí Nam đỏ ngầu, trong đầu chỉ còn lại ý niệm muốn báo thù.
Lôi điện từ bàn tay đánh về phía đệ tử đang cõng Thanh Liên trên lưng, bốn người nhảy khói chỗ đó.
Ầm! Lôi đạo đánh lên cỏ xanh làm cháy đen một mảng.
Chí Nam không vì đánh trượt mà dừng lại, cậu phóng ra lôi kích liên tục, phát sau thậm chí còn mạnh hơn phát trước.
Ầm! Ầm!
Những tảng đá nhỏ xung quanh bị bổ nát, đám cỏ bị cháy đen, lửa phập phùng...
“Hừ, đừng tưởng ngươi được chưởng môn ưu thích là có thể làm gì thì làm.” Vị nữ đệ tử khởi động linh lực, từ bên dưới đất, những cành cây đâm chồi lên khóa chặt lấy hai tay, hai chân Chí Nam lại.
“Thả ta ra, ta phải giết ả...” Chí Nam điên cuồng giãy dụa, cành cây càng siết chặt bao nhiêu sức giãy càng tăng bấy nhiêu, xung quanh kích phát lôi bạo.
“Lôi, hỏa vốn tương khắc với mộc, cứ đà này hắn sẽ thoát ra.” Vị đệ tử khác sử dụng thổ ngục giam cả cơ thể Chí Nam vào đó, trừ cái đầu ra.
“Ưm... Ưm...” Chí Nam bị dây leo quấn quanh miệng, không thể mở lời nhưng ánh mắt phẫn nộ, đỏ hoa kia vẫn nhằm vào Thanh Liên không dứt.
Đại Trà vừa chạy đến, thấy người quen lập tức hô: “Hoa Đạt sư huynh...”
“Hửm, Đại Trà sư đệ, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336374/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.