Đêm nay là một đêm không ngủ ở trấn Văn Lang, toàn bộ phía bắc, con đường vào trong thành đã hoàn toàn bị Dạ Khuyển Nanh Giao chiếm lĩnh, khắp thị trấn đều là mùi máu tươi tanh nồng, xác chó và người lẫn lộn trên đất.
Trong một hẻm nhỏ, một đứa nhóc khoản chừng chín mười tuổi, ăn bận rách rưới đã núp ở trong một thùng gỗ từ khi đám chó xuất hiện. Hắn sợ hãi co mình, vì những tiếng hét tuyệt vọng bên ngoài truyền vào mà đến giờ vẫn chưa dám đi ra, dù đang rất đói.
Hú... ú...
Tiếng tru cất lên in ỏi, rồi dần xa xa đi...
Mãi đến nửa tiếng sau, thằng bé mới dám mở hé thùng ra, không thấy con chó nào quanh quẩn nữa thì quyết định nhảy khỏi thùng chật hẹp. Hắn vừa định chạy ra ngoài kiếm đồ lót dạ thì...
Khè... è... è...
Một con chó đang đứng trên cửa sổ, ánh mắt đỏ tươi nhìn đến, nhe hàm răng nanh sắc nhọn đói khát.
Cả cơ thể thằng bé run bần bật, căng cứng đến độ muốn chạy cũng không được. Lúc con chó phóng đến thì...
Pằng!
Một âm thanh giòn rã vang lên. Thằng bé vẫn đang nhắm tịt mắt, khi cảm thấy mình vẫn chưa bị cắn thì hé hé mắt ra. Trước mặt hắn, con chó đã nằm chết trên đất.
“Không sao chứ, Bá Tĩnh?” Một giọng nói trong trẻo của nữ hài vang lên bên tai. Thằng bé vội quay sang nhìn đến thì thốt lên một tiếng mừng rỡ: “Phong Vân, ngươi đến rồi.”
Người đến là Bạch Phong Vân, một trong ngũ kỳ nhân thế hệ này của trấn Văn Lang. Chính nàng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336341/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.