Bạch Minh đi tới bên bàn, bên cạnh bàn cờ là một bức họa vẽ nữ nhân. Bạch Minh vuốt ve bức họa, nhìn trời với ánh mắt hoài niệm tang thương: “Hồ gia, các ngươi đụng vào người không nên đụng, thì phải trả giá.”
Sau đó hắn hạ một quân cờ đen xuống.
Tại y quán Từ Tâm...
“Nè sư muội, sao muội có thể giết hắn được, rõ ràng muội còn không thể di chuyển nữa mà?” Lúc này Chí Nam mới nhớ ra phần quan trọng nhất, quay sang hỏi Thanh Liên.
“Muốn biết?” Thanh Liên thấy Chí Nam gật đầu liên tục thì cầm lấy chén nước mình vừa uống lên, chọt hai cái vào chén nước, vừa giải thích: “Ta sử dụng một chú ngữ quét toàn bộ tử huyệt trên cơ thể hắn, một chú ngữ khác dời toàn bộ tử huyệt về một nơi duy nhất, nếu tấn công vào điểm này, chết.”
Ánh sáng trận pháp lóe bên dưới cái chén, lúc này, khi Thanh Liên điểm nhẹ vào nó lập tức vỡ nát.
“Hô.” Chí Nam vô cùng kinh ngạc, liên tục vỗ tay, khen: “Sư muội à, muội đúng là thiên tài mà.”
Thanh Liên lườm một cái nói: “Ta chỉ biết sớm hơn huynh mà thôi.”
“Dạy ta đi, dạy ta đi.” Chí Nam nói với khuôn mặt vô cùng hào hứng thì Thanh Liên ném cho cậu bảy quyển ghi chép, gồm: Chú ngữ đơn, chú ngữ đa, chú ngữ hạch tâm, giả chú ngữ, chú ngữ năng lượng, chú ngữ nguyên tố và tinh thần lực.
“A, cái này...” Khuôn mặt Chí Nam dần xám lại, cậu quên mất để trở thành luyện trận sư phải thuộc lòng đống chú ngữ kia. Chí Nam gãi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336326/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.