Ngày hôm sau, dù Chí Nam có phần không muốn tin giả thiết của Thanh Liên nhưng để an toàn, cậu đeo mặt nạ dịch dung ra ngoài thám thính, sẵn tiện mua một số dược liệu.
Chí Nam vô cùng cẩn thận dù đang dùng mặt nạ dịch dung, cậu do thám cách rất xa y quán Từ Tâm, vào vùng trực thuộc của Trần gia. Chí Nam ghi lại mọi sự kiện bất thường, những thương nhân mới đến, ghi tất cả mọi thông tin không bỏ sót thứ gì cả.
“Của công tử đây.” Sau khi Chí Nam nhận được phần dược liệu của mình, cậu liền nghe thấy những tiếng hò reo bán hàng.
Chí Nam thả chậm bước đi, từ từ ngắm nhìn những gian hàng sặc sỡ, cậu dừng lại ở một gian hàng. Đó là gian hàng bán những chiếc ruy băng cài tóc đẹp đẽ với những màu sắc bắt mắt.
“Khách nhân, mua đi mua đi, đây là những mẫu mới nhất đó.” Chủ quầy là một phụ nhân mập mạp, nhìn thấy Chí Nam để ý tới gian mình thì mừng rỡ kéo khách.
Chí Nam nhớ rằng cái ruy băng mình tặng Thanh Liên đã bị rơi mất ở đâu đó, cậu cũng dự định mua tặng lại Thanh Liên cái khác mà quên béng mất.
“Lấy cho ta chiếc này đi.” Chí Nam chỉ vào chiếc ruy băng tai thỏ dễ thương làm phụ nhân mập mạp cười nhẹ, nói: “Công tử thật có mắt nhìn, đây là mặt hàng mới nhất chỗ ta đấy.”
“Của công tử hết nửa khối tinh thạch sơ phẩm.” Bà chủ quầy nhìn bộ dạng mua không thèm hỏi giá này của Chí Nam, đoán mò có lẽ là vị công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336325/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.