Mặt trời nắng nóng trên đỉnh đầu, những đám mây bay qua làm dịu đi cái oi bức ban trưa, trên đường, những người dân lại bắt đầu một buổi chiều bận rộn.
“Thật không ngờ chỉ dựa vào cử chỉ, lời nói của nàng ta mà muội có thể đoán được hai người bọn họ có xuất thân thế gia danh môn đấy.” Chí Nam có hơi kinh ngạc về lời giải thích của Thanh Liên.
Theo Thanh Liên giải thích rằng, lời nói của người tỉ tỉ tên Ninh Nhất vô cùng gọn gàng, câu từ rõ ý, điệu bộ nho nhã hoàn toàn không phải là tư thái mà những đứa trẻ bình dân có thể có. Mặc dù Chí Nam không nhìn ra gì nhưng lại cảm thấy lời Thanh Liên nói không phải giả.
Chí Nam có hơi mờ mịt, hỏi: “Này sư muội, có lẽ nào còn có tên khác biết về Tụ Linh Thổ không? Ta cảm thấy khả năng có người ở Hồ gia biết về nó là rất lớn, nên mới liên tục gây sự với bọn họ.”
Thanh Liên nhìn qua chỗ Chí Nam, cô bé thật không ngờ tên này lại có thể suy diễn tới bước này. Cái Chí Nam nghĩ cũng là cái Thanh Liên đã nghĩ đến từ trước, nếu như thế thì cái chết của nhũ mẫu của bọn họ có lẽ không phải là ngẫu nhiên, bọn người đó có thể đã mưu đồ từ lâu để nuốt cái Tụ Linh Thổ này.
Thanh Liên thu miếng đất nhỏ vào tay, vừa rồi khi ra khỏi căn lều Thanh Liên không phát hiện lão linh Sĩ ngũ tinh đó quay lại, cũng không thấy có người quan sát. Điều này nói rõ lão ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336307/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.