Trong khoảnh khắc kiếm của Thanh Liên chém vào cổ tên công tử Hồ gia thì một đạo quang mang lóe lên, ngay sau đó là một cái đầu rơi khỏi cổ, máu quệt một nét dài trên đất.
Nhưng máu đó không phải là của tên công tử kia, mà là của một tên thị vệ. Một bóng người xuất hiện chắn trước mặt Hồ Khởi, đẩy tên thị vệ kia ra chết thay.
Một giọng nói lạnh lẽo khàn khàn phát ra: “Hay cho một kiếm vừa rồi, ta chỉ chậm một giây thôi là công tử Hồ Khởi đã đi rồi.”
Kẻ mới xuất hiện là một lão nhân, khí tức phát ra mạnh vô cùng, là một linh Sĩ bậc ngũ tinh trở lên. Lão ta phát ra sát khí lâm lẫm, đã thật sự tức giận rồi. Thất công tử mà có chuyện gì thì lão biết đường nào mà ăn nói với gia chủ.
Linh áp phát ra chèn ép xuống cả căn lều, khiến Chí Nam và hai tỉ đệ kia chẳng thể nào thở nổi, thậm chí nhấc tay cũng không thể.
Thất công tử Hồ gia, Hồ Khởi còn đang chìm trong quang cảnh vừa rồi, cả thân thể vẫn còn sợ hãi, sững sờ, tê liệt toàn thân. Lão già kia lại hướng đến Thanh Liên mà ra tay, tốc độ vô cùng nhanh.
Một trảo sắc nhọn đã cách mắt Thanh Liên một bàn tay nhưng Thanh Liên không có chút sợ hãi nào. Ngón tay đã sắp đâm vào cổ Thanh Liên thì cô bé mở miệng: “Nghĩ kỹ chưa?”
Giọng nói nhàn nhạt phát ra khiến lão ta sửng sốt. Bỗng lão thấy huy hiệu Quang Huy tông trên y phục của Thanh Liên thì vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336305/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.