Quang Huy tông, trên Thủy Sơn, nơi thanh tu của các lão sư và các đồ đệ của chưởng môn Võ Cực Lạc. Nơi này đang có trận luận bàn nhỏ giữa chúng đệ tử...
“Á, ta chịu thua.” Một đệ tử bị đánh ra khỏi lôi đài. Kiếm văng đi bên cạnh, hắn xoa xoa cổ tay mình, nói: “Nam Hoa sư muội, ngươi đúng là thiên tài, Đoạn Thiên kiếm pháp của ngươi thật đáng sợ.”
“Nam Hoa sư tỉ, ta có chỗ không hiểu, mong thỉnh giáo tỉ...”
“Nam Hoa sư tỉ, ta cũng gặp phải bình cảnh, mắc kẹt ở nửa bước Đoạn Thiên kiếm thức thứ hai, xin tỉ chỉ dạy...”
“Nam Hoa tỉ tỉ, ta muốn khiêu chiến ngươi...”
“...”
Vô số ánh mắt hâm mộ cùng ghen ghét bủa vây, trái ngược với những nam tháng bồng bột, là tân sinh mới bước trên con đường tu hành, thích thú với ánh mắt bên ngoài, thỏa mãn với thành tựu bản thân, lúc này nàng ta lại chỉ xem nhẹ.
Năm năm va chạm trong truyền thừa quân Vương, gặp những thiên kiêu cái thế đã làm tầm mắt nàng ta thay đổi, cảm thấy những thành tựu bản thân, kiếm pháp lúc này vẫn còn quá nhỏ bé, khiến nàng ta thu lại một phần kiêu ngạo vô ích kia.
Ở trên lầu các, nơi ở của các lão sư, có hai đạo ánh mắt nhìn về phía này.
“Vẫn là chưởng môn nhìn người tốt.” Tam trưởng lão cảm khái: “Đoạn Thiên kiếm pháp có tổng cộng mười thức, đứa nhỏ này chỉ mới mười hai tuổi đã có thể tinh thông nhị thức rồi.”
“Lão Tiêu, ngươi thử kể xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/2794884/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.