Trận pháp lăng kính của luyện trận sư Phan gia Phan Vân cho lão gia chủ Phan Long Thành thấy bốn phía thành Thăng Long đều bị yêu thú vây công, trong đó cổng thành phía nam đã bị thú triều gồm trăm con Mộc Giao phá vỡ, hỗn loạn diễn ra ở cả bốn cổng thành...
Bốn tường thành luôn có hai cột trụ khắc đầy những chú ngữ.
Các chú ngữ này là một phần của trận pháp hộ thành. Chú ngữ còn tồn tại thì dù thú triều có đông hơn nữa cũng bị hạn chế pháp lực, nhìn phô trương như thế nhưng thú triều chỉ có thể dừng lại bên ngoài, không thể vào sâu hơn.
Phá hủy cột trụ? Không thể bởi chúng là những pháp bảo cửu phẩm, đến cả quân Vương muốn phá hủy cũng phí không ít lực.
“Không ngờ Ngục Môn các ngươi có thể tạo ra thú triều, như vậy Phan gia ta có thể rời khỏi thành rồi.” Phan Chí Bình ôm cánh tay băng bó tỏ vẻ vui sướng, nói.
“Đừng vội mừng, một khi thú triều khởi động, ngay cả chúng ta cũng không thể kiểm soát.” Châu Kiệt Lưu cắt ngang.
Không khí trong phòng bỗng lạnh đi, cái rét lạnh phát ra từ lão Phan Long Thành.
“Hợp tác sao? Các ngươi bày ra thế trận này, chuyện hợp tác hay không kết cục của Phan gia ta đều là cái chết.” Phan Long Thành trầm giọng, nói với Châu Kiệt Lưu.
Trong vô thức, lão bộc phát ra linh áp của linh Sĩ bát tinh, hai luồng khí tức mạnh mẽ va chạm nhau. Phan Long Thành bị đẩy lui một nhịp.
“Phan gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/2794883/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.