Ở giang hồ có một truyền kì, đến đứa trẻ ba tuổi còn biết tại phái Không Động có Thanh Sương kiếm, do đích thân chưởng môn nhân đầu tiên rèn ra. Thân kiếm bằng sắt nung rồi rèn liên tục bốn mươi chín ngày. Đến mùa xuân ngâm trong nước Bích Dao Trì trên núi Hổ Oa.
Nghe nói thân kiếm mảnh như cánh chuồn chuồn, mảnh đến mức một giọt sương đọng trên lười kiếm cũng có thể chẻ làm đôi, màu đỏ sậm như ráng chiều tà. Lại nghe nói, Thanh Sương kiếm một kiếm chém ra có thể san rừng, chẻ núi, uy lực vô hạn.
Ngươi không tin ư?
Đúng vậy, truyền thuyết giang hồ thật khó tin. Hơn nữa, thứ gọi là báu vật, có mấy ai được thấy tận mắt, sờ tận tay.
Ít lâu trước, Na Dương tiểu thư ở giữa đại hội võ lâm, khẽ cười mỉm, dùng chiếc quạt, tao nhã mà che đi nửa gương mặt.
“Các người thật là nông cạn! Vốn chỉ nghe Thanh Sương kiếm lợi hại như thế nào, uy lực ra sao, nhưng bí mật thực sự có thể khống chế thiên hạ thì mấy người biết được!”
Vì tin đồn này mà người người kéo lên phái Không Động đòi xem bảo vật cho bằng được, lại bị muôn vàn bãy rập đuổi về.
Lại ít lâu sau, có tin đồn rằng Mạc Lăng đã trộm được kiếm rồi, từ đó mang theo kiếm biến mất trên giang hồ.
Mà tin đồn trên giang hồ, chủ yếu là do Na Dương mà ra.
Thanh Sương kiếm có huyền cơ? Quả thật có huyền cơ.
Sáng sớm tỉnh dậy, Mộ Nhược Ngôn bị lạnh mà tỉnh, thấy mình đang ngủ trên nền miếu hoang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ki-bat-nhao-hoi/649154/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.