Hôm nay đồng chí Ôn thật khổ sở vì thấy mình bị áp bức quá đáng. Đầu tiên là mới sáng sớm đã bị điện thoại của bệnh viện đánh thức, sau đó là lão bản của cậu. Lão bản Cẩm vô cùng lạnh lùng giao cho cậu phải đi bệnh viện xem La Phỉ - về phần xem như thế nào thì lại không nói, cho nên trong suy nghĩ của tuổi trẻ Ôn thì đó có thể là lại "làm bạn". Trong lòng cậu cứ ối, ai, ôi mà kêu thật lâu: lão bản chúng ta thật sự quá ngạo kiều rồi, ngay cả phương thức biểu hiện dịu dàng cũng thật là khác người!
* Hoa idea: Hoa hồng leo.
Cậu cảm thấy thời gian vẫn còn sớm – vẫn chưa tới tám giờ - nên đại khái là cậu có thể ngủ đến tận trưa, vừa vặn ăn bữa trưa luôn. Dù sao thì ngày hôm qua Giang đại hiệp cũng đã nói là sẽ đưa bữa ăn sáng tới cho đồng chí Tiểu Phỉ Thúy là bánh bao mới ra lò nóng hôi hổi cùng với sữa đậu nành rồi. Cho nên, đồng chí Ôn rất yên tâm, thoải mái tiếp tục trong mộng cùng tiểu muội ngọt ngào hẹn hò!
Kết quả là không lâu sau đó lão bản Cẩm lại gọi điện thoại tới: "Ôn Quả Nhiên, cậu đang ở đâu?"
Trong nháy mắt nước mắt đồng chí Ôn chảy ròng ròng. Lão bản, chị có cần phải như quản ngục như vậy có được không! Cậu lắp ba lắp bắp, một bên cố thật nhanh vọt dậy cầm quần lót tròng lên người: "Tôi... Tôi đang sắp ra cửa, tới... tới ngay đây."
Lão bản Cẩm không nói hai lời cúp điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ke-ve-my-nu-vo-song/1177206/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.