1
Mặc dù tình cảnh hiện tại có gì đó giống như mây, giống như sương mù lại vừa giống như mưa phùn chẳng khác gì nỗi sầu tư của tuổi trẻ. Nhưng điều này không thể làm trở ngại tâm trạng tốt đẹp của đồng chí Tiểu Phỉ Thúy, xem ra cảm xúc của cô lúc này chẳng khác nào cảm giác của người sau hai ngày bị cảm vậy. Cho nên sau hai ba giây u buồn, cô lại cho rằng như vậy là không đúng.
Cha của cô từng nói: Chỉ nghĩ thôi thì vô dụng, mấu chốt là phải hành động!
Chị yêu hay không yêu tôi? Tôi ở đây.
Chị đọc được những lời này hay không? Tôi cũng ở đây!
Đồng chí Tiểu Phỉ Thúy chợt thấy ngượng ngùng. Sao bỗng dưng mình lại có thể xuất khẩu thành thơ như vậy được đây?
Ôn Quả Nhiên thấy cô bỗng nhiên đưa tay che mặt như tỏ ra xấu hổ thì đổ mồ hôi. Cô xem cô đi, giữa ban ngày ban mặt cô phát tình cái gì vậy a? Ôn Quả Nhiên cầm múi cam vừa cắt xong đưa cho cô một múi sau đó cũng tự mình ăn. Hai người đang nói chuyện không đâu vào đâu như vậy thì chuông điện thoại bỗng vang lên, Ôn Quả Nhiên thấy là điện thoại của lão bản thì chạy ra ngoài cửa đón nghe.
"Cậu đang ở đâu?"
Ôn Quả Nhiên trong lòng tự nhủ dĩ nhiên là ở bệnh viện rồi. Tôi còn có thể ở đâu chứ, thưa quản ngục: "Bệnh viện."
Âm điệu của quản ngục Cẩm vẫn không thay đổi, không sóng không gió: "Cô ấy thì sao?"
Ôn Quả Nhiên hơi do dự, sau đó vô cùng cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ke-ve-my-nu-vo-song/1177203/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.