Tối nay Trịnh Uyên tăng ca, vì vậy tôi chỉ có thể về một mình.
Vừa mới vào cửa, đã thấy Hà Bân ngồi bệt dưới đất, xung quanh một đống lon bia.
– Sao vậy? Hôm nay không đi làm?
Tôi cởi giày, thả cặp táp trong tay, hỏi.
Cậu ấy đỏ mắt:
– Hôm nay thấy không ổn, về sớm. Uống không?
Tôi nhìn cậu, có lẽ lại có xích mích với Hứa Nhất Thanh đây. Trong lòng mắng “đệt”, tiến lên cướp lon bia khỏi tay cậu ấy.
– Không ổn còn uống rượu, muốn chết hả?
Nói xong, tự uống một ngụm.
Cậu ấy lườm tôi,
– Là lòng không ổn.
Cậu lấy một lon bia bên cạnh, mở ra.
– Lại sao nữa, Hứa Nhất Thanh làm gì cậu?
– Hắn… ai!
Cậu hừ lạnh.
– Đi xem mắt. Chậc, thật đạo đức quá.
– …..
Tôi không biết nên nói gì. Hà Bân bây giờ cũng không phải cố tình gây sự.
– Hứa Nhất Thanh không phải là người như vậy. Hắn như vậy không phải là hại con gái nhà người ta sao?
Hứa Nhất Thanh cũng không giống tôi, không thẳng thắn với người nhà. Trong bốn người, chỉ có mình tôi có gan nói thẳng với cha mẹ, sau đó… ài, bị đuổi khỏi nhà. Cuối năm rồi, bị bắt đi xem mắt cũng có thể thông cảm.
– Hắn ta là nam nữ đều ăn, mày cũng biết mà. Hắn là đang hại tao!
Hà Bân bóp mấy lon bia uống hết trong tay.
– Gớm, một thằng con trai như mày thì hại chi.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-cua-thoi-nien-thoi-nien-truyen/2393588/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.