Quả nhiên không ngoài dự đoán, Hà Bân thấy Hứa Nhất Thanh đến đã đứng dậy muốn ra ngoài.
Tôi vội ngăn.
– Hà Bân, mày từ từ.
Tôi trộm liếc Hứa Nhất Thanh đằng sau, chỉ thấy hắn ta chân tay luống cuống.
Hà Bân nổi giận trừng tôi:
– Sao gọi anh ta tới?
Tôi không tiện nói rõ, chỉ có thể ra hiệu Hứa Nhất Thanh.
Hà Bân giận dỗi, muốn đi. Tôi suýt nữa không ngăn được, Hứa Nhất Thanh mới tiến tới kéo tay cậu ấy.
Hà Bân nghĩ muốn rút ra, lại bị cầm gắt gao.
Tôi thấy thế bèn phắn vào bếp.
Trịnh Uyên đang nấu, tôi bèn tới giúp. Tôi một bên làm một bên nhìn hướng phòng khách, có chút lo lắng hỏi:
– Bọn họ sẽ ổn chứ?
Trịnh Uyên ngược lại cực kì yên tâm.
– Nói chuyện xong chắc chắn sẽ ổn, dù sao tình cảm còn đó.
Tôi hiểu rõ, xem bầu không khí giữa hai người cũng ổn. Hà Bân tuy không muốn thấy Hứa Nhất Thanh nhưng không có nghĩ là Hà Bân đã buông tay. Mà Hứa Nhất Thanh thì càng không phải.
Chẳng bao lâu, tôi với Trịnh Uyên nghe được tiếng cãi nhau từ phòng khách. Tiếng cãi càng lúc càng to, rồi nhỏ dần.
Tôi nghe Hà Bân oán giận, chỉ sợ Hứa Nhất Thanh nói thêm câu nào nữa thì cậu ấy sẽ bật khóc.
Hứa Nhất Thanh khuyên giải, rồi giải thích. Sau đó liền không nghe gì hết, hai người họ lại chúi đầu vô thầm thì gì đấy.
– Hai người bọn họ tốt rồi.
Trịnh Uyên xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-cua-thoi-nien-thoi-nien-truyen/2393554/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.