Xét thấy emoji này quả thực vô cùng buồn nôn, Chu Mịch cực kỳ muốn xóa cả nó đi, nhưng cuối cùng vẫn không xuống tay, lựa chọn coi thường không để ý đến, chuyển chủ đề bắt đầu hỏi chuyện mà mình quan tâm nhất.
[Có lẽ em có thể trở lại làm việc rồi nhỉ.]
Trương Liễm trả lời: [Hiện giờ tình trạng cơ thể em thế nào rồi.]
Chu Mịch gửi qua emoji cánh tay cơ bắp tràn đầy sức sống: [Rất tốt rất mạnh rất cường tráng, có thể ung dung ứng phó mọi hạng mục công việc.]
Trương Liễm: [Thứ hai tuần sau đi. Cũng đừng nóng vội quá, Thành Hề nói sau khi em trở về thì nghỉ ngơi nhiều một chút.]
Chu Mịch trả lời: [Có thể không vội sao, không về công ty nữa thì em sẽ bị Yan gạch tên mất.]
Trương Liễm: [Không phải em còn chưa chính thức tham gia hạng mục sao?]
Trái tim giống như bị đâm mạnh một dao, Chu Mịch ôm ngực: [Nhưng cứ nghỉ tiếp nữa chắc chắn em sẽ bị thực tập sinh khác thay thế, càng không có cơ hội thể hiện bản thân.]
Trương Liễm trả lời: [Ở lại Austar thì sẽ có cơ hội.]
Chu Mịch nhếch miệng: [Anh qua loa quá.]
Trương Liễm nói: [Thế nào mới gọi là không qua loa, mở cửa sau cho em?]
Chu Mịch vội vàng từ chối cộng thêm giải thích: [Em có ý đó sao? Em chỉ muốn sớm trở lại làm việc thôi.]
Trương Liễm: [Lần sau nói rõ ra, đừng cứ mang theo ý ám thị, làm người khác hiểu lầm.]
Chu Mịch hết đường chối cãi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-co-tich-dung-tuc/2456437/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.