Chu Mịch cạn lời mất vài giây, cô bỏ qua “bệnh tình” làm người khác xấu hổ và giận dữ đến chết trong đó một cách có chọn lọc, tự mình an ủi: Đây chính là sự khen ngợi và khẳng định đấy, không phải sao? [Đáng yêu]
Khung chat không có động tĩnh gì nữa, đối phương hình như hoàn toàn không có dự định phản hồi hay cổ vũ cô.
Chu Mịch đợi một phút, nụ cười trở nên cứng ngắc, thoát khỏi giao diện trò chuyện.
Chăm chú nhìn tên Wechat của Trương Liễm một lúc, Chu Mịch ghim nó lên đầu.
Dù sao tiếp theo cũng sẽ phải đánh vài trận ác liệt, không thể bỏ lỡ bất kỳ tin tình báo quan trọng nào của đồng đội được.
Chu Mịch ngã lại về giường, tiếp tục chuẩn bị công tác đi ngủ, có điều tấm hình khi nãy giống như vừa bơm một mũi thuốc kích thích vào trong đại não của cô, mạch suy nghĩ có hàng vạn con ngựa chạy loạn, cơn bão lướt qua.
Cô dứt khoát bò dậy ngồi về trước máy tính, đăng nhập vào Wechat làm việc, lướt qua lại nhật ký nói chuyện của vài nhóm trong công ty, thử xem có thể tìm được công việc nào phù hợp để mình làm không.
Sự thật chứng minh, định luật hấp dẫn có tồn tại.
Xem được vài trang, leader của cô đã chủ động liên hệ với cô.
Diệp Nhạn: [Mi à, đang nghỉ ngơi sao?]
Chu Mịch sáng mắt lên, thần tốc đánh chữ: [Không ạ.]
Diệp Nhạn nói: [Sức khỏe thế nào rồi, khi nào quay lại công ty?]
Chu Mịch trả lời:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-co-tich-dung-tuc/2456435/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.