Chu Mịch đương nhiên không nhận khoản tiền này, nhưng sau khi trở về phòng ngủ phụ, cô lật đi lật lại trên giường ít nhất mười lăm phút, rồi lại đếm đến tám trăm con cừu, vẫn không có một chút buồn ngủ nào.
Một giờ sáng, Chu Mịch cam chịu số phận rút điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Hạ Diệu Ngôn: [Ngôn Ngôn, ngủ chưa?]
Hạ Diệu Ngôn không hổ là quán quân thức đêm, một giây sau đã gửi lại một dấu hỏi.
Chu Mịch có chút cảm giác lệ thuộc: [Tao mất ngủ rồi.]
Hạ Diệu Ngôn nói: [Tao tưởng mày điên loan đảo phượng* đến bây giờ.]
(*Chỉ việc tình dục giữa nam nữ.)
Giọng điệu Chu Mịch muốn sụp đổ: [??? Cái gì đó, bọn tao chia phòng đó có được không?]
Hạ Diệu Ngôn: [Vậy thì tại sao mày với người đàn ông chó chết kia sống chung?]
Chu Mịch nghĩ một lúc nhưng không thể nói rõ, chỉ có thể nói thẳng suy nghĩ trong lòng: [Tao thật sự không muốn làm với anh ấy nữa, có một chút hậu chấn tâm lý về phương diện này mày hiểu không.]
Hạ Diệu Ngôn nói: [Tao có thể hiểu.]
Chu Mịch lại nói: [Nhưng anh ấy thật sự.]
Cô suy nghĩ một lúc lâu, cũng không nghĩ ra được một từ phù hợp: [Quá là cái đó.]
Hạ Diệu Ngôn: [Cái nào, mày đánh đố à.]
Chu Mịch không nói rõ được, thế là kể đầu đuôi gốc ngọn một lượt chuyện hôm nay với bạn mình.
Hạ Diệu Ngôn: [Mẹ, thế thì ai mà chịu được.]
Chu Mịch nói: [Tao thấy anh ấy chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-co-tich-dung-tuc/2456420/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.