Hơn mười giờ tối, Trương Liễm về đến nhà.
Nhập vào “0-6-1-2-3-3” để mở khóa như bình thường, Trương Liễm kéo cửa đi vào trong.
Đôi dép của một mình anh được dì Trần để ngay ngắn trên thảm.
Khi đứng dậy mở cửa tủ ra, bàn tay của Trương Liễm dừng lại giữa không trung một giây, mới để giày da của mình lên giá. Đam Mỹ Cổ Đại
Dì Trần đi qua hỏi anh muốn ăn gì, Trương Liễm lắc lắc đầu.
Dì Trần muốn nói lại thôi, nghĩ nghĩ vẫn thấy nên nói rõ: “Buổi trưa Mịch Mịch và bố mẹ cô ấy qua đây…”
Trương Liễm nói: “Cháu biết rồi.”
Dì Trần không nói tiếp nữa.
Khi đi vào phòng rửa mặt, Trương Liễm thuận thế quét mắt nhìn cả phòng khách và phòng bếp, phong cách khôi phục lại như ban đầu, không có những vật điểm xuyết có màu nổi bật đó nữa.
Tương tự còn có mặt bàn bồn rửa tay, phòng ngủ.
Gần ba giờ sáng, Trương Liễm trong lúc nửa tỉnh nửa mơ vô thức đưa cánh tay ra, trong khoảnh khắc vồ phải không khí, anh giống như là choàng tỉnh từ trong ác mộng, hoàn toàn tỉnh tảo mở hai mắt ra.
Anh lật người, thay đổi tư thế, từ nằm nghiêng chuyển sang nằm thẳng.
Nhưng lại khó mà đi vào giấc ngủ.
Anh cầm lấy điện thoại ở bên gối cao, liếc nhìn thời gian, sau đó xuống giường, đi ra khỏi phòng.
Hàng lang như một đường hầm rỗng đen kịt, anh mở đèn tường màu cam lên, để nó chiếu sáng cả phòng ngủ chính đến một phạm vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-co-tich-dung-tuc/2456366/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.