Một đêm nọ, Thiên Phán mơ giấc mơ cô từng thấy khi còn trẻ.
Gia cảnh Thiên Phán không phải quá tốt, nhưng cũng không kém. Cha mẹ không kỳ vọng gì vào cô, yêu cầu duy nhất là sau khi tốt nghiệp cô có thể tự nuôi sống chính mình, gửi tiền về nhà theo thời gian cố định là được.
Lục Dao năm 20 tuổi xin học bổng, đến bờ Đông Hoa Kỳ học bác thạc ⁽¹⁾. Cô vì muốn gặp anh, hơn nữa anh cũng nhàn nhạt bảo "Muốn tới thì tới", liều mạng làm việc tích tiền, bắt đầu học tiếng Anh (Mỹ),tranh thủ cơ hội nghỉ hè để đến Mỹ du học và làm việc, bỏ mặc tất cả mà chạy về phía anh.
(1) bác thạc 博硕: [kiến thức] uyên bác (rộng) + thạc sĩ
Tuy nói là công việc bán thời gian ⁽²⁾, nhưng trên thực tế nội dung công việc mang tính lao động cao, lao động nặng nề lại vất vả, hơn nữa quản lý cũng không phải người phân biệt chủng tộc hay bình đẳng nam nữ, tình cảnh Thiên Phán phải nói là gian khổ khôn cùng.
(2) Nguyên văn câu này là "虽说是游学打工", 打工 là công việc bán thời gian, 兼职 cũng là công việc bán thời gian, hình như hai cái này không khác nhau mấy. Lúc em dùng trans thì ra "công việc bán thời gian", nhưng convert là "du học làm công" nên chú thích lại, có gì mọi người xác nhận giúp em với nhé.
Dù vậy, nghĩ đến sau khi làm việc xong sẽ có thời gian cùng Lục Dao ở bên nhau, lòng cô liền vui vẻ, cái gì uỷ khuất cũng sẽ quên đi. Sau đó cô đến Boston gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy/231840/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.