Đằng Tĩnh Nhiên giật mình, bàn tay đang che trên mắt của Trình Thuỵ Vi cũng có thể cảm nhận được sự run rẩy nhẹ.
“Tôi không phải kiểu người có thể nói vòng vo. Có lẽ cậu cũng biết tôi không giỏi ăn nói. Nhưng mà Đằng Tĩnh Nhiên tôi có gì nói đó. Tôi cũng không có ý định sẽ nói dối, tôi thích cậu là sự thật.”
Trình Thuỵ Vi có hơi bất ngờ vì câu trả lời thẳng thắn này của Đằng Tĩnh Nhiên. Không phải tự nhiên mà Trình Thuỵ Vi lại hỏi những điều này. Thật ra đã bán tín bán nghi nên mới hỏi. Đằng Tĩnh Nhiên không phải kiểu người dễ che giấu cảm xúc, mọi tâm tư đều thể hiện hết lên trên mặt. Sự quan tâm anh ta dành cho hắn đã không chỉ đơn giản là tình đồng nghiệp.
Trình Thuỵ Vi đã cho rằng đó là do tinh thần trách nhiệm của Đằng Tĩnh Nhiên nhưng có lẽ không phải. Từ lúc nào không rõ, Đằng Tĩnh Nhiên đã vô thức luôn hướng về Trình Thuỵ Vi như một điều hiển nhiên. Bản thân Trình Thuỵ Vi cũng cảm nhận được, chỉ là không muốn thừa nhận cảm xúc này của Đằng Tĩnh Nhiên là thứ tình cảm kia.
Nếu không hỏi, trong lòng có lẽ vẫn sẽ tự lừa mình bằng hàng ngàn lý do khác. Nhưng hỏi rồi, có được câu trả lời rồi lại khiến Trình Thuỵ Vi giống như đứng trên một sợi dây căng cứng, bước tiếp không được mà lùi lại cũng không xong.
“Anh từng thích con trai trước đây chưa?”
“Tôi chưa từng, bất luận là ai, em là người đầu tiên.”
Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet/2783691/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.