Tám giờ sáng thức dậy, Đằng Tĩnh Nhiên đã thấy người bên cạnh không còn nữa. Trình Thuỵ Vi sớm đã rời nhà, còn để lại một tờ giấy nhắn: “Đồ ăn tôi mua cho anh rồi, để trong bếp, hâm nóng lại rồi ăn. Tôi đi chỗ Đức Hoà, xong việc sẽ tự qua bệnh viện với Đoá Đoá.”
Đằng Tĩnh Nhiên cầm tờ giấy nhắn trên tay, anh ta thở dài, cười một cái bất lực mà ôm lấy đầu.
“Chắc là điên thật rồi nên bây giờ em ấy làm gì mình cũng thấy rung động cho được.”
Lại nói về Trình Thuỵ Vi, hắn đến chỗ của Trịnh Hoài Đức chờ rất lâu. Lúc hắn tới không có thư ký Lý, một nhân viên hướng dẫn đã đến gõ cửa phòng chủ tịch. Bên trong có tiếng người đang nói chuyện, sau đó thậm chí cãi vả gay gắt. Nhân viên đó cho rằng chủ tịch đang có hẹn nên nhờ Trình Thuỵ Vi ngồi đợi một lúc, đợi người bên trong đi ra rồi hẵng vào. Trình Thuỵ Vi ngồi đợi ở phòng chờ bên cạnh, có một cái cửa kính mờ có thể nhìn ra bên ngoài hành lang để thấy được cửa phòng chủ tịch.
Tầm khoảng hơn bốn mươi phút, có một người phụ nữ đi ra từ phòng chủ tịch, dáng vẻ đỏng đảnh kiêu kỳ, hình như còn rất tức giận. Trình Thuỵ Vi chờ thêm năm phút mới đứng dậy chuẩn bị đi qua gõ cửa thử thì trông thấy Thư ký Lý ở bên ngoài đi vào, trong tay ôm một tập hồ sơ. Nhìn thấy Trình Thuỵ Vi ông ta rất ngạc nhiên mà hỏi: “Cậu Trình, sao cậu vẫn còn ở đây?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet/2783689/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.