Ngọc Khánh sốt suốt đêm, cô luôn miệng ú ớ những từ ngữ vô nghĩa.
"Cứu..ai...cứu..."
Cha mẹ của cô thấy vậy lại lo lắng không biết con gái bị gì, mồ hôi cứ rịn ra ướt đẫm gương mặt đang tái nhợt.
Trong cơn mê man ấy, cô lại mơ thấy một nơi điêu tàn lạnh lẽo.
Xung quanh chẳng có ai, chỉ có hai hàng hoa đỏ trải dài dọc con đường. Loài hoa mang sắc đỏ thẫm tựa máu, chúng chỉ độc nhất một bông hoa mà chẳng có lá cây.
Ngọc Khánh nhìn xung quanh, quang cảnh khiến cô ớn lạnh nổi hết da gà. Bỗng trước mắt cô xuất hiện một bóng người, Ngọc Khánh lên tiếng muốn hỏi đây là đâu thì bóng người kia chậm rãi trả lời.
"Địa phủ..."
Câu trả lời kèm giọng nói âm vang khiến Ngọc Khánh chết sững. Cô lùi lại phía sau định bỏ chạy theo hướng ngược lại thì bóng người kia đột nhiên quay lại tấn công cô.
Hắn đưa hai bàn tay gớm ghiếc nhắm về phía cô mà lao đến.
Ngọc Khánh hoảng loạn bỏ chạy, cô ngoái lại thấy kẻ kia đã ngày một tiến sát lại.
"Quỷ hồn kia dừng tay!"
Từ trên cao, một giọng nói trầm khàn vọng lại, kẻ kia ngước cặp mắt đỏ lên nhìn thì lập tức lùi lại thủ thế.
Trước mắt hắn, không phải một mà là hai bóng người cùng đáp xuống.
Ngọc Khánh run rẩy trước những chuyện xảy ra, một người mặc toàn y phục trắng, một người lại mặc toàn y phục đen.
Lúc này người mặc y phục trắng mới nói.
"Ai cho phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet-nang-hau/3494334/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.