Lan Anh không chút cảm xúc nhìn mẹ mình, bà Hồng nhanh chóng giấu thứ đồ kia sau lưng.
"Mẹ vào đây làm gì?"
Lan Anh lạnh lùng hỏi bà, ngỡ như ngay cả bà cũng không được phép bước chân vào đây.
Bà Hồng ấp úng trả lời.
"À...mẹ nghe cô Hạ nói là con không khỏe...mẹ vào thăm con thôi!"
"Con ổn, giờ thì mẹ ra ngoài được rồi chứ?"
Cách trả lời của cô khiến bà Hồng đứng chết trân.
Sự vô cảm lạnh lùng, lại có cả sự nổi loạn khiến bà Hồng như bị đả kích.
Bà Hồng khẽ cười hiền nhìn con gái.
"Lan Anh! Mẹ là mẹ của con, con nói chuyện đàng hoàng được không?"
Lan Anh nghiêng đầu sang bên, thái độ vẫn dửng dưng. Ánh mắt của bà Hồng rơm rớm, thái độ này làm bà tức giận như Lan Anh đang xúc phạm bà.
Quên đi việc chính ngay khi gặp con gái, bây giờ bà Hồng buồn bã nhìn cô. Lan Anh lúc này dường như chẳng phải là cô nữa.
Bà bước ra khỏi phòng, nỗi xúc động vẫn còn đó, nhìn mẹ mình đi xuống khỏi cầu thang, Lan Anh thẳng tay đóng sầm cửa lại.
Bóng hình mờ ảo trong chiếc gương lại một lần nữa hiện ra. Nét mặt của quỷ nữ lúc này tức giận nhìn ra bên ngoài cánh cửa.
"Khi nãy bà ta suýt bị ta hút hồn, nhưng lại bị một vật gì ngăn cản. Hừm!"
Lan Anh nói lại nữ quỷ.
"Dù sao đó cũng là mẹ tôi. Bà đừng động vào bà ấy được không?"
Nữ quỷ liếc cặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet-nang-hau/3494332/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.