Lan Anh giật mình hét toáng lên sợ hãi, mồ hôi ướt đẫm trên trán, ánh mắt cô nhìn lại xứng quanh để xác định bản thân không còn mơ nữa.
Bất giác ánh nhìn của cô chạm vào chiếc gương trên bàn trang điểm, vẫn im lặng không có điều gì khác thường. Mọi thứ vẫn trong một màn đêm im lìm lặng lẽ.
Bên ngoài có tiếng gõ cửa, Bà Hồng nghe con gái la hét vội đi đến phòng. Nhưng bà chỉ đứng bên ngoài gõ cửa, Lan Anh lấy lại hơi trả lời, vẫn là vì cô ngủ mơ mà thôi.
Lan Anh cảm thấy lạnh sống lưng, tuy đã biết người phụ nữ trong gương kia nhưng hiện tại cô thấy sợ. Cảm giác như lần đầu tiên cô trông thấy người phụ nữ ấy.
Người phụ nữ với gương mặt ghê rợn, mái tóc dài điểm bạc được búi bởi một chiếc trâm có hình thù kì dị. Đôi mắt trũng sâu chỉ có một màu đen chiếm lấy, đôi môi của cô ta dường như có lớp son đỏ tươi như máu, không hề nở nụ cười nhưng luôn có nét đắc ý kiêu ngạo.
Lan Anh từ run rẩy sợ hãi, cô dần dần bị những lời nói của người phụ nữ ấy lay động.
Bà ta nắm rõ lấy tinh thần của cô, hứa hẹn sẽ giúp cô đạt được những điều cô mong muốn.
Tình yêu của Hoàng Phong?
Vượt qua được cô bạn thân Ngọc Khánh?
Thậm chí còn có thể có được những thứ mà một cô gái bình thường không thể có.
Những lời nói ấy như thôi miên Lan Anh, cô ngơ ngẩn mà nghe những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet-nang-hau/3494327/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.