Đêm ấy tại An Tây, Mộ Tùng Kha đang ngồi luyện tà thuật thì bất chợt hắn nhận ra có gì đó đang đến. Gương mặt vốn tà ác lại hiện ra sự khó chịu, hắn đưa tay lên nhẩm gì đó rồi đập tay mạnh xuống bàn gỗ.
"Khốn kiếp! Muốn giúp ả ta sao?"
Dứt lời hắn nhanh chóng ngồi trước chậu cây kì lạ, tay bắt ấn trước ngực miệng lầm rầm đọc chú. Xung quanh gió bỗng nổi lên thổi cây cối xào xạc, bầu trời đang đầy sao lập tức bị mây che phủ đen đặc.
Tại ngôi nhà lá, một người đàn ông mặc đạo bào, tay cầm thanh kiếm gỗ có khắc một dòng chữ tiếng Nôm, trên kiếm còn có những đồng xu được làm từ đồng đen nguyên chất. Thị Đào thắc mắc thì mới biết đấy là vật gia truyền của phía mẹ ông, tức bà nội của cô.
Ngoài ra còn có một con hình nhân được cắt ra từ một mảnh giấy màu vàng, đèn cầy được bày biện trên bàn và dưới đất.
Ông Hai Được bảo Thị Đào thắp đèn cầy lên, chín ngọn đèn dưới đất vụt sáng nhanh chóng. Sau đó ông đốt ba nén nhang cắm xuống bát nhang trước mặt, miệng đọc bài chú ngữ gọi hồn.
Gió xung quanh nổi lên từng cơn, càng làm chín ngọn đèn bừng lên dữ dội. Từ phía xa, một bóng trắng lảo đảo đi đến, Thị Đào nhận ra hình ảnh đó thì nước mắt trào ra òa khóc.
"Nương nương..."
Bất ngờ phía sau bóng trắng kia hiện ra những bóng đen kinh sợ, chúng lao thẳng vào bóng trắng mà lôi kéo.
"Út
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet-nang-hau/3494309/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.