Hồ Nhị năm nay vừa sang hai mươi tư, so với Vũ Lệ chỉ vừa tròn đôi mươi thì nàng lớn hơn nhưng vì bậc thấp đành chấp nhận phận nhỏ. 
Từ nhỏ Hồ Nhị đã có cá tính, nàng luôn bảo vệ những bạn gái trước những tên con trai bắt nạt. Năm Hồ Nhị lên mười tám, nàng không chịu gả đi dù nhiều nhà đã nhờ mai mối sang, cha của nàng vốn là Quan tri huyện, ông luôn vì Hồ Nhị mà buồn phiền, tâm niệm đưa con vào cung làm phi sẽ khiến tâm tính của con thay đổi. 
Hồ Nhị xin cha không tiến cung nhưng không được, nàng đành chấp nhận theo lời cha, dù sao ở bên ngoài thì Hồ Nhị cũng không thể sống cho bản thân mình. 
...................... 
Ngày nhập cung, Hồ Nhị gặp gỡ Vũ Lệ, một thứ cảm xúc khó gọi tên dâng lên trong lòng nàng. Vũ Lệ xinh xắn nhỏ nhắn, đôi mắt lúc nào cũng ẩm ướt khiến Hồ Nhị muốn bên cạnh che chở. 
Vũ Lệ thấy Hồ Nhị nhìn mình thì thắc mắc. 
"Tứ Giai Tần sao lại nhìn ta như vậy?" 
Hồ Nhị bị bắt tại trận thì ngại ngùng quay đi không trả lời. Vũ Lệ nhìn theo rồi khó hiểu. 
"Tứ Giai Tần là người ra vẻ vậy sao?" 
Sau ánh nhìn hôm ấy, Hồ Nhị chủ động kết thân với Vũ Lệ, bởi hai người đều ở Tây cung, một cung Tam Giai Tần, một cung Tứ Giai Tần. 
Mối quan hệ của hai người con gái thân thiết cũng chẳng khiến ai nghi ngờ. Dù ở trong cung, nhan sắc chẳng kém gì nhau nhưng họ đều biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet-nang-hau/3494300/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.