Mọi người đang suy nghĩ về việc hôn sự này có cái gì kỳ quái, Kinh Vân bỗng nhiên đứng lên
“Ăn xong rồi?”
Kinh Vân gật đầu, xoay người nghĩ muốn đi về phòng ngủ
Lạc Cách bắt lấy thủ của y, dương mi: “Người là ăn cái gì? Chim chóc đều ăn so với ngươi còn nhiều hơn, như vậy gầy yếu, khó trách Khai Thiều luôn nói ta ủy khuất ngươi” phóng nhuyễn thanh âm hảo nói lời khuyên nhủ: “Ngồi xuống tái ăn một chút”
Kinh Vân khó xử nhìn xem bàn đồ ăn, biết ngồi xuống nhất định sẽ bị Lạc Cách hống ăn đến trương bụng, nhẹ nhàng lắc đầu
Thống Tề Trữ nói: “Thập tam vương huynh cũng không phải tiểu bảo bảo…”
“Không được đi” Lạc Cách không chịu buông tay, ngón tay thế nhưng không có dùng lực. Hắn sợ trảo đau Kinh Vân
Lạc Vân đã nhiều lần gặp loại tình cảnh này, liền cho đòi người mang một chén canh nóng, đứng lên kéo Kinh Vân ngồi xuống: “Thập tam vương tử, ngươi không muốn ăn cũng được nhưng phải uống canh này a. Này là canh nhạn được hầm thật lâu a, uống ngay thân mình liền ấm áp, đừng nhìn bây giờ là mùa xuân, buổi tối phong (gió) cũng khiến người lãnh a”
Lạc Cách ngoạn tâm hốt khởi (ý là ảnh nổi hứng muốn trêu bé Vân a),vẻ mặt bỡn cợt hướng về phía tai Kinh Vân xem thường nói: “Không uống hoàn, ta sẽ giống như bên hồ như vậy thân (ý là hôn a) ngươi”
Kinh Vân trong lòng lộp bộp một tiếng, cúi đầu nhìn bát canh trên bàn nửa ngày rồi mới bưng lên uống liền một hơi
Lạc Vân cùng Thống Tề Trữ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-truc/1493733/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.