Hôm sau nắng sớm sơ hiện (nắng sớm mới hiện ra)  
Kinh Vân còn chưa mở mắt, trong tai liền nghe thấy rất nhiều thanh âm  
Thân thể vẫn như cũ bủn rũn vô lực, tay trái đặt ở dưới thân khiến huyết mạch không thông. Y ở trong ổ chăn hơi hơi giãn thân mình một chút, âm thanh đè thấp bên tai lập tức giống như nước sôi sôi trào lên  
“Tỉnh, tỉnh” lọt vào tai chính là thanh âm thanh thúy của một cô nương, không phải Phỉ Hồng cũng không phải Phỉ Lục  
Kinh Vân khẽ chớp mi chậm rãi mở mắt  
Trước giường có vài cô nương đang kinh hỉ nhìn y, đều mặc phục trang của cung nữ. Nơi đây thật xa lạ, không biết là nơi nào a 
Một nữ tử trông có vẻ là đại cung nữ cúi đầu hỏi: “Thập tam vương tử người khả đói bụng? Nô tỳ liền chuẩn bị chúc (cháo)”  
Kinh Vân còn chưa mở miệng ngoài cửa đã hấp tấp xông tới một người: “Kinh Vân đã tỉnh? Thân thể thế nào rồi?” thanh âm to đúng là của Tứ vương tử Khai Thiều. Vừa vào cửa thấy Kinh Vân mở to mắt cười nói: “Khí sắc tốt hơn nhiều rồi” ngồi xuống một bên giường đỡ Kinh Vân ngồi dậy  
Kinh Vân gấp gáp hướng giường lui vào, suất khai (tránh khỏi) ngọc thủ của Khai Thiều. Khai Thiều cũng không có nghĩ gì nhiều, chỉ cho là Kinh Vân bệnh cơ thể suy nhược nên vô tình trượt thủ, lại ôm đồm túm lấy Kinh Vân trên tay tăng thêm ba phần khí lực, cường ngạnh đem Kinh Vân dựa vào đầu giường  
“Trận đấu ngày hôm qua, nếu không phải vì ngươi ta đã giành được chiến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-truc/1493727/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.