Đôi mi đen nhánh che khuất song mâu hắc sắc long lanh như thủy của Kinh Vân, y suy yếu tựa vào người Khai Thiều, thân hình khẽ run rẫy, Lạc Cách nhìn thấy tâm cũng khinh run rẩy mạnh  
Tầm mắt vừa chuyển phóng tới cánh tay đang ôm Kinh Vân của Khai Thiều, vọng (nhìn) ở trong mắt liền giống như âu yếm thân mật đem Kinh Vân ôm ở trong ngực, lòng không khỏi tràn đầy tư vị không vui  
“Kinh Vân” Lạc Cách nửa quỳ ở bên cạnh Kinh Vân, thân thủ liền hướng về phía Khai Thiều đón lấy Kinh Vân  
Không biết vì cái gì, Khai Thiều lại theo bản năng nhất tránh, ngăn lại hành động của Lạc Cách  
Lạc Cách lần đầu thất bại, trong cơn giận giữ mắt kiếm lập tức bắn về phía Khai Thiều. Khai Thiều dĩ nhiên không sợ, ngang nhiên cùng Lạc Cách đối đầu. Hai huynh đệ ánh mắt đánh giáp lá cà, mỗi người phát ra vài đạo hào quang 
Các vương tử chung quanh ngửi ra được mùi vị chiến tranh nên đều không dám lên tiếng  
Lạc Cách sắc mặt trầm xuống, đang muốn phát hỏa, chợt nghe phía sau có người hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”  
“Phụ vương”  
“Phụ vương”  
“Hoàng thượng”  
Phía sau mọi người đều nhượng ra một đạo lộ (lối đi),nguyên lai là Nếu Diễn mang theo phi tần đi tới  
Nếu Diễn nhìn chung quanh liếc mắt một cái, ánh mắt dừng ở trên người Kinh Vân đang hôn mê. Con của hắn thật nhiều a, Kinh Vân lại là hài tử không được sủng đau (yêu thương),nhìn kỹ một hồi cư nhiên không nhớ nổi đây là hài tử thứ mấy. Nếu đã tham gia trận đấu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-truc/1493726/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.