8h25
Vốn dĩ muốn nói Lâm Hữu Đằng thả cô xuống trạm xe công cộng gần cty vì không muốn mọi người chú ý tới. Nhưng đã trễ giờ nên chỉ đành cắn răng im lặng phó mặt cho hắn đưa đến tận bãi đỗ xe New Wind.
"Lạc Lạc, cô vội gì chứ? Cứ thong thả mà đi..."
Lâm Hữu Đằng nghiêng đầu với gọi theo bóng dáng Đới An Lạc đang cuống cuồng bỏ chạy. Hắn vẫn còn chưa kịp dừng xe hẳn mà cô đã vội tháo dây an toàn mở cửa lao xuống rồi.
Cũng chẳng biết cô xem hắn là Phó tổng hay tài xế cấp cao của cô nữa, haizzza.
Đới An Lạc chạy như bán sống bán chết lên cầu thang, hy vọng rằng không có ai để ý đến cô. Tốc độ di chuyển quá nhanh khiến chân không xác định được đúng vị trí, chệch đi một nhịp, cổ chân phải bị trẹo rồi, khá là đau. Nhưng bản tính cô vốn giỏi chịu đựng, nén cơn đau từ chân truyền tới, lại tiếp tục chạy.
"Ầm.."
Đới An Lạc ngã nhào xuống đất, mở mắt liền phát hiện mình vừa đụng phải Tô Hạo. Không phải chứ? Số cô sao cứ dính phải những chuyện xui xẻo thế này.
Hắn ta nhìn Đới An Lạc té ngã mà không có ý định đỡ cô đứng lên, trực tiếp cười khẩy vào mặt cô "Đới An Lạc......À không, tôi phải gọi cô là thư ký Đới chứ nhỉ? Con đường này là cô mua sao?"
An Lạc nén cơn đau ở chân, cố gắng đứng bật dậy, chỉnh sửa tác phong trang phục một chút. Không muốn bản thân mình đôi co
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tinh-nhan-vi/2602099/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.