Lân Nhi phì cười: “Cậu không thấy điều kiện này dễ dãi quá sao?”
Đinh Quang Lưu như con nhím xù lông, bất bình lên tiếng: “Dễ dãi? Tớ thấy hai cậu đang đem tớ ra làm trò cười thì có! Trên đời này Đinh Quang Lưu tớ thông minh thứ nhì thì không ai dám nhận thứ nhất đâu!”
Hứa Định Kiên nắm áo kéo cậu ta sang một bên, giành đứng cạnh Trịnh Thanh Mây. Đôi mắt sắc sảo khẽ chớp, làm bộ thẹn thùng: “Tớ biết cậu thích tớ nhưng cậu không cần phải nói rõ ra như vậy chứ!”
Trịnh Thanh Mây buồn nôn che miệng, tay còn lại chỉ vào đầu mình: “Cậu đi thi về căng thẳng quá nên chỗ này có vấn đề à?”
Đinh Quang Lưu vốn còn hậm hực vì bị đại ca đẩy ra, nghe thấy vậy không nhịn được phá lên cười: “Ha ha ha! Không ngờ cậu cũng có ngày này!”
Thấy Hứa Định Kiên giơ nắm đấm lên, Đinh Quang Lưu thức thời vội nghĩ cách rút lui an toàn: “Tớ còn có quà đưa cho nữ thần, các cậu từ từ nói chuyện. Từ từ nói, tớ đi trước đây.”
Dứt lời, anh ta nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt bốn người còn lại.
Trên hành lang, Đinh Quang Lưu chặn đường một nữ sinh thường đi chung với Vũ An Miên: “Cậu biết An Miên đang ở đâu không?”
Nữ sinh vừa thấy anh ta theo bản năng hốt hoảng rụt cổ, chỉ tay về phía phòng giáo viên, lắp bắp lên tiếng: “Cậu ấy… Cậu ấy… Cô chủ nhiệm… Cô vừa gọi cậu ấy có việc.”
Đinh Quang Lưu vừa tránh đường, cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-thien-kim-nha-tong-thong/2999906/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.