Khi tỉnh dậy, vừa hay cũng là lúc gà gáy sáng.
Không khí buổi sáng có chút ẩm ướt mang theo hương vị khác với hương thơm lành lạnh trong lư hương rỗng nhỏ ở đầu giường.
Không có ai trong phòng ngoại trừ hắn.
Hắn như chiếc lá bèo trong mưa không nơi trở về, trôi nổi, mơ màng và quay cuồng trong bất lực.
— cho đến khi hắn cảm nhận được thần thức của một người khác.
Sự vắng lặng mang theo làn gió lạnh thấu xương và hương thơm cỏ cây, như cảm giác thuộc về tự do.
Thật thú vị.
Không tự chủ được, hắn đi về phía người đó.
Nhưng hắn dường như đã nhìn thấy một vị thần.
Trong lớp sương mù sớm mai, hãy còn bên bờ sông, tĩnh như thiếu nữ khuê các, độc lập với bên ngoài. Ánh ban mai rọi lên gương mặt y, cho y thêm một tầng dịu dàng, dường như mười phần tốt đẹp của thế gian, đã hết chín phần đặt trên người y.
— Người đó là ai?
Sao lại ở đây?
Người bên sông ý thức được nên quay đầu lại, nhìn thấy hắn đi tới, cúi đầu cười nhẹ một tiếng, nhìn thấu hắn đang nghĩ gì, liền nói đùa “Đoán xem” nói xong rồi xoay người rời đi.
— còn hắn như bị hồn nhập từng bước theo sát.
Trời cao mây nhạt, gió thoảng vừa phải.
Nước trong cỏ rậm, trong ánh nắng ấm áp mơ hồ đi những đường nét.
“Vậy ta hỏi huynh …” hắn cất chiếc quạt gấp, chặn người đang đi phía trước bằng chiếc quạt “Ta là ai?”
“Huynh tên là … Ôn Khách Hành.” người như thần tiên trước mắt dừng bước, hai mắt lưu chuyển nhìn lại, giống như phong cảnh lưu luyến “… chắc là một người tốt.”
———————-
Họ uống trà trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-than/236769/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.