Thanh Tuyền lúc này đuổi theo kẻ lạ mặt, dù đang mang giày cao gót nhưng tốc độ chạy của cô cũng không thua kẻ kém gì kẻ lạ mặt kia. Lúc này đã đuổi theo tới sân thượng của tòa nhà, không còn đường chạy, kẻ lạ mặt đành như lại. Lúc này Thanh Tuyền lên tiếng “Ngươi cùng đường rồi, mau đầu hàng đi.”
Cùng lúc này đây kẻ lạ mặt cởi bỏ nón đội, cũng như khẩu trang che mặt. Để lộ khuôn mặt trẻ tuổi của một người thanh niên, anh ta không hề tỏ ra sợ hãi liền nhảy xuống sân thượng. Thanh Tuyền đứng đó vô cùng hoảng hốt, không ngờ hắn ta dám nhảy xuống.Nhưng cô không ngờ tới, thật ra anh ta đã chuẩn bị từ trước.
Trên vai của anh ta, bật ra một tấm vải tựa như một chiếc ô dù. Trên đó có bốn sợi dây thừng được chia đều ra hai bên, nối chặt với thân người. Lợi dụng sức gió anh ta đã thoát thân một cách dễ dàng. Thanh Tuyền đứng đó mà không làm được gì, vô cùng tức giận. Nếu có súng ở đây, nhất định cô sẽ bắn hạ ô dù đó.
Đi được một đoạn cũng khá xa, thấy đã an toàn. Lúc này người thanh niên mới dám lấy điện thoại ra, báo cáo tình hình “Trương lão đại, tôi đang hoàn thành nhiệm vụ. Hiện tại đã an toàn trốn thoát, bước tiếp theo tôi phải làm gì?”
Trương Thiên Hàn nói “Vô Minh, ngươi làm tốt lắm. Tạm thời rút lui, khi nào có lệnh sẽ nói ngươi biết.”
“Tôi đã hẹn giờ quả bom rồi, tầm ba mươi phút nữa sẽ phát nổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-sat/2637936/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.