Chu Vãn nhận được hồi âm của Lục Chung Nhạc vào tiết tự học buổi sáng.
[Hai giờ chiều, tới công ty gặp tôi.]
Chu Vãn nhìn tin nhắn này hồi lâu, sau đó xóa đi, bỏ điện thoại di động vào túi lần nữa.
Lúc tự học buổi trưa, Chu Vãn đến văn phòng, gõ cửa.
"Vào đi."
Chu Vãn đi vào, nói với thầy chủ nhiệm: "Thưa thầy, buổi chiều em muốn xin nghỉ."
"Sao vậy?". Ngôn Tình Sắc
"Em hơi khó chịu, đau dạ dày, muốn về nghỉ trước một lát."
Thầy chủ nhiệm nhìn sắc mặt Chu Vãn, đúng là không tốt lắm, không có huyết sắc, nhìn qua vừa tiều tụy lại vừa yếu ớt: "Được."
Thầy ký vào đơn xin nghỉ rồi xé ra đưa cho Chu Vãn, còn nói: "Dạo này nhiệt độ nóng lạnh thất thường, em phải chăm sóc kỹ cho bản thân, có cần gì thì cứ nói với thầy."
Chu Vãn mím môi: "Vâng."
"Đúng rồi, hình như ở chỗ thầy có thuốc dạ dày." Thầy chủ nhiệm kéo ngăn kéo ra, lấy ra một hộp thuốc dạ dày: "Em lấy trước đi, hiệu quả rất nhanh, có thể giảm bớt đau một chút."
Chu Vãn rũ mắt, nhận lấy: "Cảm ơn thầy."
Vẫn còn đang trong tiết tự học buổi trưa nên trường rất yên tĩnh, mọi người không phải học tập thì là ngủ trưa.
Chu Vãn đi một mình ở hành lang trống trải, ra khỏi trường học.
Cô chặn một chiếc xe taxi, đến Tập đoàn Lục thị.
Phong cảnh ngoài cửa sổ nhanh chóng lướt qua, mỗi lần xe đi lên phía trước được một đoạn, trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-lac-roi-xuong/2529973/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.