Câu trả lời của Đới Húc là đáp án chính xác, không hề cố tình lảng tránh điều gì, chẳng qua anh có điều chỉnh cách dùng từ một chút, chỉ rõ vấn đề cạnh tranh của hai người, như vậy nếu xét từ bản chất thì không có ảnh hưởng quá lớn, nhưng đối với ba của Đoạn Phi Vũ, tính chất đã khác. Hiện giờ Đoạn Phi Vũ không rõ tung tích, mọi việc đều chưa thể xác định, ba của Đoạn Phi Vũ có nghĩ con trai mình là đối tượng bị nghi ngờ hay không thì do bản thân ông ấy.
Nghe Đới Húc nói xong, ba của Đoạn Phi Vũ im lặng không nói gì, cau mày. Đới Húc cũng không thúc giục, lặng lẽ chờ ông ấy hồi đáp câu chuyện của mình.
Qua hai ba phút, ba của Đoạn Phi Vũ thở dài: "Tôi hiểu, dù gì hoàn cảnh của con trai tôi chỉ có ba kiểu, hoặc là trong chuyện này có hiểu lầm gì đó, thật ra nó không gặp chuyện gì, thằng bé chỉ vì chịu áp lực học tập quá lớn, bỏ nhà đi thôi, nếu thật sự là thế thì mọi người đều vui mừng; hoặc là Phi Vũ đã gây ra lỗi gì, tính cách con trai tôi tôi biết, dù nó tự hại chính mình nhưng tôi không nghĩ nó sẽ làm hại người khác, có điều tôi là ba nó, nói thế nào cũng bảo vệ nó thôi, điều này tôi không phủ nhận, tôi chỉ mong nó không làm ra việc ngu ngốc gì." Ông vừa nói vừa dùng tay lau mặt, "Đương nhiên, nếu cô cậu tìm được nó, chứng minh nó đã gây ra chuyện này, tôi đau đớn đấy, nhưng chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445244/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.