Đới Húc gật đầu coi như là cách bảo đảm với ba của Đoạn Phi Vũ, sau đó anh lại hỏi: "Nghe anh miêu tả, các mối quan hệ của Đoạn Phi Vũ ở trường hình như cũng gặp vấn đề đúng không?"
Ông bố xấu hổ gật đầu thừa nhận: "Đúng vậy. Tính tình con trai tôi rất quái gở, không bị sao cũng nổi giận, nói thật, người làm ba mẹ như chúng tôi còn sợ nó, đừng nói là bạn bè trên trường, người ta chê Phi Vũ tính cách nhà chúng tôi quái dị, không muốn kết thân với nó, chúng tôi cũng không thể miễn cưỡng. Thằng bé như vậy gia đình tôi không quản lý được, cũng không dám quản lý, chỉ mong sau này lớn lên nó có thể tốt hơn mà thôi."
"Tôi mạo muội hỏi câu này, hi vọng anh đừng để ý." Nghe tới đây Phương Viên hơi cau mày, hỏi, "Rốt cuộc là anh không quản lý được hay không dám quản lý? Đây là hai khái niệm khác nhau."
"Chuyện này nói thế nào nhỉ!" Ba của Đoạn Phi Vũ thở dài, đưa tay xoa mặt, "Với tôi mà nói thì vừa không quản lý được vừa không dám quản lý. Nói ra thì mất mặt, trên đời này con cái thường sợ ba mẹ, giống nhà chúng tôi chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay, tôi cũng sợ bị người ngoài biết. Nhưng chúng tôi còn có thể thế nào? Nó là đứa con duy nhất của vợ chồng chúng tôi, quản lý nó, nó cũng không thay đổi, còn phản nghịch lại. Tôi không cho nó tự làm mình bị thương, nó sẽ mạnh tay. Đứa nhỏ này dù gì cũng là miếng thịt từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445242/quyen-4-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.