Nhìn dáng vẻ, Ngô Thư Cầm cũng mang một bụng lửa giận mà tới khiến Phương Viên không khỏi hoài nghi bà ta có phải còn chưa biết Kha Tiểu Văn gặp chuyện hay không.
Người đang đắm chìm trong đau khổ đến tột cùng thường có kiểu cực đoan biểu đạt cảm xúc, hoặc là yếu ớt suy sụp, hoặc là chỉ cần chút kích thích sẽ bạo nộ. Hiển nhiên, Kha Hữu Lợi thuộc loại thứ hai.
Vừa thấy Ngô Thư Cầm hùng hổ, Kha Hữu Lợi lập tức nổi điên. Ông ta bước một bước dài tới, duỗi tay chỉ thẳng mặt Ngô Thư Cầm, tròng mắt đầy tơ máu: "Hôm nay cô phải nói rõ chuyện này cho tôi! Cô rốt cuộc coi con trai tôi là gì hả? Tại sao tối qua thằng bé về, cô không hỏi thăm nó? Thằng bé đi lúc nào sao cô cũng không biết? Nếu hôm nay cô không giải thích rõ ràng, chúng ta lập tức ly dị! Cô rõ ràng chưa từng làm đúng nghĩa vụ của người mẹ với Tiểu Văn!"
"Ông bỏ cái tay thối kia xuống cho tôi! Ông tưởng ông là ai hả? Dám chỉ vào mặt mẹ tôi? Có phải ông thấy mình tay già chân yếu vẫn còn khỏe mạnh, muốn người ta giúp ông kéo giãn gân cốt không? Muốn tìm mẹ thương, vậy bảo con trai ông đi tìm mẹ đẻ của nó đi! Mẹ đẻ của nó còn mặc kệ, dựa vào đâu mà ông yêu cầu mẹ tôi phải quan tâm, đầu óc ông có phải có vấn đề không?" Ngô Thư Cầm còn chưa nói gì, chàng trai đứng sau bà ta đã chen ngang. Cậu ta bước tới chắn trước mặt Ngô Thư Cầm, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445205/quyen-4-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.