Phương Viên còn nhớ Bạch Tử Duyệt chẳng qua vì khi ấy sợ Bạch Tử Duyệt trở thành nạn nhân tiếp theo cho nên khá để ý, bây giờ vụ án qua lâu như vậy Bạch Tử Duyệt đột nhiên muốn cảm ơn, cá nhân Phương Viên thấy không cần thiết. Nhưng nghĩ lại tên Hướng Văn Ngạn, cô lại thấy dù Bạch Tử Duyệt không nói sẽ báo đáp gì, nhưng ít nhất biết nhớ tới điều tốt của người khác đã là không tệ.
Hai người lái xe từ trường cấp ba về Cục Công An, bắt đầu điều tra thông tin về Kha Tiểu Văn, may mà họ Kha không quá phổ biến ở thành phố A, hơn nữa có tuổi tác và giới tính giới hạn, muốn điều tra rất dễ. Lục soát thông tin hộ tịch một lúc, người bản địa họ Kha, tuổi giữa mười sáu đến hai mươi, giới tính nam có hai kết quả, trong đó người tên Kha Tiểu Văn đương nhiên là mục tiêu họ muốn tìm.
Từ thông tin cá nhân mà xem, năm nay Kha Tiểu Văn mười tám tuổi, là con trai duy nhất trong nhà, cùng hộ khẩu với ba tên Kha Hữu Lợi. Người ba tên Kha Hữu Lợi này năm nay bốn mươi bảy tuổi, khoảng mười tám năm trước ly dị với mẹ của Kha Tiểu Văn, sau đó mẹ của Kha Tiểu Văn tách hộ khẩu ra, chuyển đến thành phố khác, còn bản thân Kha Hữu Lợi sáu năm trước đã tái hôn. Hiện giờ vợ của ông ta tên Ngô Thư Cầm, bốn mươi lăm tuổi. Ngô Thư Cầm còn có một đứa con trai tên Ngô Học Hải, lớn hơn Kha Tiểu Văn một tuổi, năm nay mười chính.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-kich-hung-an/445204/quyen-4-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.