Thời điểm 6:30 pm
Hắc Báo cúp máy, trênmôi nở nụ cười nham hiểm, đôi mắt bồ câu liếc nhìn sang Dương Hoàng Yếnđang bị bọn đàn em giữ chặt hai tay, miệng bị bịt lại bằng một miếng vải trắng. Hắn ra lệnh
-Thả nó ra đi.
Dương Hoàng Yến vùng vẫy, giằng mình thoát khỏi đám đàn em, giật phăng miếngvải đang bịt miệng mình xuống, trừng mắt nhìn bọn người xung quanh, sauđó lùi dần rồi quay người toan chạy đi. Lúc đầu cô thực sự không hiểutại sao Hắc Báo lại quen biết Lăng Hạo Thiên, giọng hắn khi nói chuyệnvới Lăng Hạo Thiên rõ ràng tràn đầy mùi thù hận. Nhưng mãi sau, khi nhìn kĩ lại khuôn mặt Hắc Báo, cô rốt cuộc cũng nhận ra một nét gì đó quenthuộc. Khuôn mặt ấy... đó chẳng phải chính là em trai của tên hung thủđâm chết mẹ Lăng Hạo Thiên sao? Lúc bắt được hung thủ, Dương Hoàng Yếncó thấy em trai của hắn một lần, là Hắc Báo!!
Vụ án đó mất ba năm mới tìm ra hung thủ, lại chỉ kết tội mấy năm tù và bịphạt vài triệu. Nhưng người như Lăng Hạo Thiên làm sao lại có thể chấpnhận được. Đâm chết một mạng người mà chỉ bị mức phạt như thế, hơn nữa,người đó còn là mẹ hắn. Chuyện sau đó... Dương Hoàng Yến cũng chỉ là mơhồ biết cái được cái không, kết quả là nghe nói tên hung thủ về saukhông đi lại được nữa, chân hắn, hình như bị phế rồi.
Nhìn khuôn mặt dữ dằn của Hắc Báo, một suy nghĩ xẹt qua Dương Hoàng Yến.Chẳng lẽ, hắn ta định trả thù? Vậy chẳng phải Lăng Hạo Thiên đang gặpnguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truot-vo-chuoi-xuyen-qua-roi/2783137/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.