Cô chẳng biết mình bị ma xui quỷ khiến gì mà lại đồng ý. Cô nhắm nghiền mắt, đưa tay ra trước mặt bà cụ. Bà cụ cười hiền, lấy sau gáy ra một cây trâm, lại châm nhẹ lên đầu ngón tay cô, một giọt máu tươi nhỏ xuống trang sách. Cô còn chưa kịp lên tiếng, chỉ thấy một quầng sáng chói mắt ập đến, cứ như thế cô bị kéo vào trong cuốn sách ấy. Cô hoảng sợ đưa mắt nhìn bốn phía, không ngừng gọi.
"Bà đâu rồi? Bà ơi?"
Từ trong không gian vang vọng lại một giọng nói vô cùng êm ả, tựa như tiếng suối chảy róc rách.
"Đừng sợ."
Bà cụ từ xa đi đến, vẫn là giọng nói đó, nhưng người trước mặt cô dần trở thành một cô gái xinh đẹp, tóc dài buông xuống, áo lụa thướt tha. Cô đưa tay dụi mắt, cố gắng nhìn thật rõ người phía trước.
"Cô là ai? Tôi đang ở đâu?"
"Chẳng phải ngươi muốn biết trang sách bị mất viết những gì sao? Ta cho ngươi thấy nó."
"Nhưng cô là ai? Bà cụ đâu?"
"Ta là người canh giữ thời gian, ta cũng chính là bà cụ ấy."
Cô giống như nghe được một câu chuyện cổ tích. Thần, thế gian này có quỷ thần thật sao? Xưa nay cô vốn là kẻ vô thần. Cô muốn xác định thật kỹ, không phải là bản thân đang hoa mắt hay nằm mơ. Cô mở miệng hỏi người trước mặt.
"Người canh giữ thời gian, sao có thể? Bà là thần sao?"
"Ta không phải thần, ta chỉ là kẻ được thần chọn."
Càng nói cô càng thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481761/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.