Cô nhìn thấy hắn đi tới liền cười vẫy vẫy tay với hắn, bộ dạng ngốc nghếch lôi thôi. Hôm nay cô rất vui, có rượu ngon lại còn được nhậu với trai đẹp, thỏa mãn, vô cùng thỏa mãn.
Nhìn bộ dạng say quên trời đất của y, hắn thật chỉ muốn xách cổ mà lôi về phòng nhốt lại.
"Lý Long Mộc, mau mau lại đây uống cùng bọn tôi."
Lý Long Mộc chân hơi khựng lại, Thạch lại gọi tên hắn. Lần đó bên bờ Giang Tử, trong cơn thập tử nhất sinh, hắn cũng nghe Thạch gọi tên hắn như thế. Y còn vì hắn mà rơi lệ, có lẽ vì thế mà hắn không cam tâm, tiếng gọi đó đã kéo hắn quay trở về.
Bọn người Trần Chân tuy có say, nhưng ít ra còn có một chút lý trí cuối cùng. Thấy vương gia từ xa đi tới, vội đứng lên cúi người hành lễ. Còn chưa kịp nói gì đã nghe Thạch gọi cả họ lẫn tên vương gia, cả ba bất giác đưa mắt nhìn nhau, càng cúi càng thấp không dám ngẩng đầu, trong lòng thầm cầu nguyện cho Thạch toàn thây.
"Ngươi đã uống bao nhiêu thế hả?"
Giọng hắn lạnh tanh nhưng trong đó lại pha lẫn một chút dịu dàng mà người ta khó lòng phát giác được. Thấy Thạch vẫn còn cầm vò rượu định uống tiếp, hắn đưa tay giật lấy. Hắn thật không biết tên này lại là một con sâu rượu.
Đồ ngon đã đến miệng đột nhiên bị người ta cướp đi, cô liền giở thói lưu manh xắn cao tay áo, chân đứng không vững, ngã nghiêng ngã ngửa mà lớn giọng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481742/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.