Buổi sáng thức giấc đầu cô đau như búa bổ, rượu đúng là không có lợi bao giờ. Hôm qua uống còn thấy ngon, hôm nay tỉnh dậy cả người vẫn còn lâng lâng. Cô đưa tay xoa xoa thái dương, trong bụng thầm mắng cái tên Trần Chân chết bằm kia, chỉ tại hắn mà hôm qua cô mới uống nhiều thế.
Vệ sinh cá nhân xong, cô đi ra ngoài dạo một chút cho tỉnh hồn. Mà hôm nay có gì đó hơi lạ, sao cô cứ cảm giác cô đi đến đâu đều có người lén nhìn cô thế nhỉ. Ánh mắt bọn họ càng kỳ quái hơn. Đang mải suy nghĩ thì đụng phải Trần Chân cùng Lưu Nhị, Lưu Nhị tinh ranh nhìn cô cười cười.
"Anh Thạch dậy rồi sao, ngủ ngon không?"
Hôm qua uống rượu trò chuyện cả đêm, bọn họ tự nhiên thân thiết hơn. Cô nghe vậy đầu vẫn còn cảm giác đau ê ẩm.
"Ngon cái đầu các cậu, hôm qua là ai chuốc say tôi hả."
Hai người bọn họ oan khuất nhìn nhau, nào có đâu, rõ ràng là bọn họ mới chính là người bị chuốc say. Ai đó cứ một ly là anh em, hai ly là bạn hữu, ba ly cùng vào sinh ra tử. Bọn họ ngăn cách nào cũng không được, đã thế khi say còn làm loạn trên người vương gia bọn họ.
"Làm gì có ai chuốc anh, là anh cứ đòi uống chúng tôi không cản được. Đã vậy khi say còn làm loạn trên người vương gia, anh không nhớ gì sao?"
Đầu cô bỗng nghe một cái "boong" giống như bị ai đó gõ mạnh vào. Từng thứ từng thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481740/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.