Từng chữ từng chữ khiến người ta lạnh thấu xương, Chu Bá mồ hôi vã ra như tắm. Nhưng mà hắn là đệ đệ của quý phi, Vũ Đức Vương dù sao cũng sẽ không động đến hắn, hắn thầm nhủ trong lòng.
"Vương gia chỉ là... chỉ là hiểu lầm thôi. Tiểu nhân cũng chưa có làm gì, xin vương gia bớt giận."
Hắn đã hạ giọng đến mức này, hắn không tin Vũ Đức Vương không nể mặt tỷ tỷ hắn.
Lý Long Mộc nhìn kẻ trước mặt, Chu gia, Đoan quý phi. Nếu đã không nhắc thì thôi, nếu đã nhắc đến, thù mới nợ cũ hắn tính hết một lần.
"Phế."
Chỉ một chữ. Trần Chân nhận lệnh bước đến, kiếm vừa rời khỏi vỏ đã nghe một tiếng kêu thất thanh thê thảm vang lên, máu bắn tung toé, bàn tay của Chu Bá lìa đôi. Trần Chân sắt mặt không đổi thu lại kiếm lùi về, từ đầu đến cuối không một cái chớp mắt. Tất cả những người ở đây đều bị doạ cho mất hết hồn phách.
Cô không nhìn thấy cảnh đó, vì trước lúc Trần Chân xuống tay, Lý Long Mộc đã ôm cô vào ngực hắn, dùng hai tay che lại tai cô. Nhưng mà cô có thể tưởng tượng được, toàn thân cô phát run, hôm nay cô đã gây ra chuyện lớn gì thế này.
"Nếu chuyện hôm nay bất kỳ kẻ nào truyền ra ngoài, thì hắn chính là tấm gương cho các ngươi."
Lý Long Mộc để lại một câu rồi bế cô rời đi. Cho tới khi Chu Bá được người của Chu gia mang đi, Dung ma ma mới lấy lại được hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481670/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.