Đó là lần đầu cũng là lần duy nhất nghĩa phụ đánh hắn, về sau nàng thú nhận với nghĩa phụ là do nàng làm. Từ đó về sau cùng lắm nghĩa phụ chỉ phạt quỳ, chứ không đánh nữa.
Hắn vốn chỉ là một đứa trẻ ăn mày, không cha không mẹ, ngày đó được nghĩa phụ nhặt được trên đường. Nếu không có Lý gia cho hắn một chốn nương thân, hắn sớm đã phơi xác ngoài đường rồi. Trên dưới Lý gia chưa từng có ai coi khinh vì xuất thân của hắn, kể cả nàng.
Sư phụ nói hắn sinh ra mang trên mình mệnh đế vương, về sau sẽ làm nên nghiệp lớn. Cho nên hắn mỗi ngày đều cố gắng không ngừng. Hắn muốn về sau khi hắn có được thiên hạ, hắn sẽ để nàng trở thành nữ tử cao quý nhất thế gian. Cho nàng vinh hoa phú quý, cho nàng cả trái tim hắn.
"Nhật Trung huynh dạy ta luyện kiếm đi."
Cha không cho nàng học kiếm pháp, suốt ngày điều bắt nàng học y thuật. Nhưng nàng không thích y thuật, nàng cảm thấy giống như sư huynh, văn thao võ lược mới là oai phong nhất.
Nàng không gọi hắn là đại ca, cho dù có bị cha mắng bao lần nàng cũng không gọi. Nàng chỉ nhận hắn là sư huynh, bởi vì nàng thích hắn, thích thiếu niên anh tuấn ngất trời này. Về sau nàng còn muốn được gả cho hắn, nhưng mà chuyện đó đương nhiên là bí mật của riêng nàng.
"Ta không thể dạy kiếm thuật cho muội, nghĩa phụ đã dặn rồi."
Hắn đương nhiên biết nàng không thích học y thuật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481634/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.