Lý Long Mộc bị một câu này của phụ hoàng hắn chôn chân tại chỗ, nhìn người kia cứ thế rời đi. Hắn không hiểu vì sao, người hôm nay không giống với phụ hoàng của hắn. Thiên hạ làm gì có chuyện phụ thân tranh giành nữ nhân của nhi tử mình. Hắn muốn cười lại không cười nỗi. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, hắn phải làm thế nào đây.
Cô bị Cấm Tử Quân mang đến Nghê Tuyết cung, Lý Đế bố trí cung nữ cùng thái giám đến chăm sóc cô. Nhìn một màn này cô biết mình đã bị giam lỏng tai nơi này. Phải làm thế nào đây, Lý Long Mộc không phải sẽ vì cô mà xung đột với phụ hoàng hắn chứ.
Cô sao càng ngày càng làm những chuyện ngu ngốc, mà cả bản thân cũng không hiểu nỗi thế này. Trang sách bị mất thì quan trọng sao, Lý Mộc Cầm với cô thì có liên hệ gì. Cô chỉ cần ở bên cạnh Lý Long Mộc, cùng hắn bình đạm qua ngày mặc kệ tất cả mới đúng.
Cô không biết lúc đó cái gì đã thôi thúc cô, để giờ đây cô nhận ra sai lầm của mình đã quá muộn rồi. Làm sao mới có thể thoát khỏi nơi này đây, cô rơi vào trầm tư.
Khi Tử Cấm thành bao phủ bởi màn đêm, tiếng côn trùng kêu nghe có chút thê lương, nơi này hoàn toàn tách biệt với những cung khác. Một thân ảnh lặng lẽ hạ gục tất cả lính canh của Nghê Tuyết cung, không một tiếng động đi thẳng vào trong.
Cô không thể ngủ được, bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, dù rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481622/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.