Kể từ ngày đi núi Mã Đề về, sức khoẻ hắn có vẻ ngày một yếu. Thái y không tìm ra bệnh, hắn cũng biết thời gian sắp hết rồi. Hắn dùng những tháng ngày cuối cùng muốn Hà Linh cùng hắn làm những chuyện mà ngày đó hắn không thể cùng làm với Mộc Cầm.
Cô nghe thấy lời đề nghị của Lý Đế thì có chút ngẩn người, cái gì gọi là di nguyện cuối cùng.
"Bệ hạ, chẳng qua chỉ là bệnh vặt không cần quá lo lắng."
Lý Đế cười khổ hắn cũng không định sẽ giấu nàng, hắn sớm đã viết một chiếu thư, đợi ngày hắn chết đi hắn sẽ trả tự do cho nàng. Chỉ là bây giờ hắn không nói với nàng. Hắn biết ngày đó hắn chia rẽ nàng và Long Mộc là hắn ích kỷ, hắn không dám thú nhận trước mặt nàng, vậy cho nên chỉ có thể đợi hắn đi rồi khi đó nàng có muốn hận cũng không thể hận được nữa. Mà hắn tin Long Mộc nhất định không bỏ rơi nàng.
"Sư phụ trước khi viên tịch đã đến đây, trẫm không còn nhiều thời gian nữa."
Cô nghe vậy có chút xót xa, một người biết được vận mệnh của mình sắp kết thúc là tâm trạng như thế nào, cô chỉ thấy Lý Đế vô cùng trầm tĩnh, tựa như hắn đã sẵn sàng rời đi không có gì lưu luyến cả.
"Được."
Cô đáp ứng hắn, kể từ hôm đó, cô luôn ở bên cạnh Lý Nhật Trung, cùng hắn chơi cờ, cùng hắn ngắm hoa, có khi lại ngồi dưới gốc cây mận là mẫu để hắn vẽ. Lúc lại thả diều ở ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481562/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.